top of page
  • Linkedin
Search

Đôi điều về cuốn sách: “Của chuột và người” (Of mice and men – John Steinbeck – 1937)

Bất kỳ ai trong chúng ta cũng đều mơ về ngôi nhà, cùng những đứa trẻ, nơi mà ta có thể quây quần cùng người thân, trồng thêm rau và nuôi thêm cá. Lennie, George hay Candy và Crocks cũng vậy, nhưng ước mơ này trở thành hiện thực hay không sẽ phải phụ thuộc vào tất cả những gì họ có trong tay, và điều đó cực kỳ nhọc nhằn cho những người lao động thấp bé, những người phải đi từ hết nơi này sang nơi khác để kiếm sống bằng sức lao động chân tay của mình.

Tâm lý, đặc biệt là những căn bệnh có liên quan đến tâm thần kinh, luôn hiện diện ở bất cứ thời kỳ nào, dù xưa cũ hay hiện đại. Điều trị nó sẽ cần rất nhiều thời gian, cần chuyên gia và đặc biệt là bản thân người bệnh cần được theo dõi cả bên trong. Vì vậy, chúng ta sẽ không thể trách hành vi của Lennie, càng không thể trách hành động của George, khi mà chúng ta không có bất kỳ phương pháp chữa trị nào vào thời điểm đó, cho một tầng lớp như họ.

Quyết định tàn nhẫn hay thực tế, bi kịch hay hài kịch, số phận hay định mệnh, không ai giải nghĩa trong cuốn sách, và tác giả cũng vậy, đây hoàn toàn phụ thuộc vào người đọc tự suy nghĩ về hoàn cảnh đó và quán chiếu đến bản thân mình. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cuốn sách vẫn luôn có giá trị thực tế cho đến thời điểm hiện đại, khi con người vẫn nằm trong vòng quay Rat Race, nhận thức được nhưng lại không phòng bị để tránh xa được nó.

Enjoy your reading!

 
 
 

Recent Posts

See All
Kỷ luật “to some extent”!

Khi thời trẻ, mình nghe quá nhiều thứ về kỷ luật, disciplines, càng kỷ luật càng tự do, kỷ luật thì mâu thuẫn với tự do, vân vân và mây...

 
 
 
Ai kiểm soát, kiểm soát ai?

Mình đã từng nghe một câu chuyện thế này: “Có 1 người đàn ông đi xem bói, bà thầy bói đã nói 1 ngày trong tháng tới rằng người đàn ông ấy...

 
 
 

Comments


bottom of page